Lamborghini Huracán LP 610-4 t
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng


Phan_45

Ba cô chỉ hy vọng con gái của mình có thể như người bình thường là một cô gái nhỏ sống vui vẻ, hạnh phúc!

Lý Băng kinh ngạc nhìn Trinh Tử thẹn thùng giải thích.

"Tôi có khả năng nhìn một lần cũng không quên cho nên trên căn bản sản nghiệp của Nam Cung Tước tôi từng xem một lần liền nhớ kỹ!"

Lời của Trinh Tử làm cho bọn họ vô cùng kinh ngạc trên thế giới thật sự có người có khả năng như vậy sao?

"cô viết ra đây đi!"

Mạc Thiên Kình lấy laptop đưa cho cô, mười ngón tay của Trinh Tử thoăn thoắt trên bàn phím. Mạc Thiên Kình đứng ở một bên kinh ngạc nhìn cô kê khai chi tiết từng hạng mục .

không thể không thừa nhận cô ấy thật sự rất lợi hại, những tài liệu này bọn họ tra xét rất lâu mới tra ra được một nửa, mà cô tự nhiên có thể biết nhiều như vậy, rõ ràng chi tiết như vậy!

"Chỉ có thể nhớ như vậy thôi, cũng không biết có khả thi hay không. Tôi cũng chỉ xem qua bấy nhiêu thôi !"

Trinh Tử đưa máy vi tính sang cho Mạc Thiên Kình nhìn. Mạc Thiên Kình nhìn những ghi chép của cô nhất thời nhếch môi lên cười lạnh.

"Xem ra Nam Cung Tước ném cô ra ngoài thì cũng đồng nghĩa với việc tự ném mình ra ngoài rồi!"

trên môi Mạc Thiên Kình nở nụ cười cực kỳ mê hoặc!

một người vợ lợi hại như thế mà hắn lại không biết giữ lấy, cư nhiên đem cô ấy đuổi ra khỏi cửa biến thành kẻ thù của mình!

Nam Cung Tước, ngày lành của mày sắp đến rồi!

Liên tiếp mấy ngày sau Mạc Thiên Kình và đám người lão K bận rộn ngày đêm vùi đầu ở bên máy vi tính sau đó lại đi ra ngoài. Hôm nay Mạc Thiên Kình cùng với bọn họ kéo lê thân thể mệt mỏi quay về. Sính Đình và Thủy Nhi đã làm xong thức ăn nhìn bọn họ mệt mỏi rã rời có chút đau lòng.

"Như thế nào rồi?"

Trinh Tử nghe được tiếng động dưới lầu liền ôm đứa bé đi xuống hỏi thăm, mấy ngày nay trong lòng cô lúc nào cũng khẩn trương cao độ.

Mạc Thiên Kình nhìn cô nhàn nhạt nói:

"hiện tại sản nghiệp của Nam Cung Tước hầu hết bị đóng cửa, phần lớn trợ thủ đắc lực cũng bị bắt rồi!"

Bây giờ chỉ còn lại Nam Cung Tước nữa thôi, anh đã phái người theo sát hắn không để cho hắn có cơ hội chạy thoát!

Trinh Tử gật đầu: "Vậy thì tốt rồi, các anh phải luôn luôn theo sát, Nam Cung Tước rất lợi hại không thể để cho anh ta chạy thoát được!"

Anh ta mà trốn thì cuộc sống sau này của bọn họ cũng sẽ không được yên bình!

Mạc Thiên Kình gật đầu: "Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho hắn còn có cơ hội trở mình đâu!"

Lần này, anh sẽ phải bắt hắn đền tội, để cho hắn phải tiếp nhận trừng phạt của pháp luật!

"Ừm!"

Trinh Tử gật đầu, mấy ngày nay cô cũng đã trở nên bình tĩnh hơn, đối với Nam Cung Tước đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi. Nếu như anh ta thật sự bị chết cô nhiều nhất chính là đau lòng nhưng trên hết là cảm thấy được giải thoát.

không chỉ có con gái mà ngay cả những người bị anh ta hại cũng sẽ được giải thoát.

"Đừng nói đến công việc nữa, rửa tay ăn cơm thôi!"

Thủy Nhi nhìn bọn họ, lạnh nhạt nói làm cho Thượng Quan Quân Triết rất không thoải mái.

Kể từ sau hôm đó giữa bọn họ cũng không còn gì để nói với nhau. cô ấy cho tới bây giờ cũng không thèm liếc anh một cái. cô bây giờ lúc nào cũng đúng mực không để ý đến anh chút nào.

Sau khi buồn rầu đi rửa tay liền vội vàng ngồi xuống bên cạnh cô.

Thủy Nhi đứng dậy đi xới cơm, khi quay lại liền ngồi ở vị trí cách anh rất xa!

Thượng Quan Quân Triết đành rầu rĩ ăn cơm, mùi của thức ăn thơm phức thế nhưng anh ăn vào lại thấy vô vị tẻ nhạt!

Anh cũng không phải bị hủi cô có cần phải cách xa đến như vậy không?

Thủy Nhi ăn cơm đầu cũng không có ngẩng lên, hơn nữa lại ăn rất nhiều làm cho Thượng Quan Quân Triết có chút kinh ngạc:

"Sao cô lại ăn nhiều như vậy?"

Đây đã là chén canh thứ hai mới vừa nãy còn ăn hai chén cơm nữa.

Nhìn thấy cô ăn như vậy, còn tưởng rằng là cô ấy đang giận dỗi chống đối mình nên Thượng Quan Quân Triết không nhịn được mở miệng hỏi thăm.

Thủy Nhi cũng không thèm liếc mắt sang chỉ lạnh lùng nói:

"Tôi ăn bao nhiêu cũng không liên quan đến anh, chẳng lẽ ngay cả chuyện tôi ăn bao nhiêu cơm cũng muốn hạn chế sao? Tôi vui mừng, tôi thích, anh cũng quản được sao!"

". . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết bị nói một trận liền im lặng. Anh chỉ là quan tâm đến cô thôi có cần phải cầm pháo ném về phía anh để khai hỏa không?

"Cũng đúng, ăn nhiều như vậy rất giống người đang mang thai như Sính Đình!"

Lời của lão K vừa mới thốt ra liền bị Thủy Nhi đang ăn canh ‘ khụ ’ một cái phun hết lên mặt. Lão K sắc mặt tái xanh, hung dữ nhìn chằm chằm Thủy Nhi.

một người trong bàn ăn đều đưa mắt nhìn Thủy Nhi phun cả canh ra bàn, bát đũa trong tay cũng buông xuống, rất đồng tình nhìn lão K.

Thủy Nhi xoa xoa môi!

"thật xin lỗi, lời của anh đã dọa tôi chết khiếp.Tâm tình của tôi không tốt, mọi người ăn nhiều vào!"

Thủy Nhi bỏ bát xuống trong lòng có chút hoang mang rối loạn chỉ mong Thượng Quan Quân Triết đừng nên hiểu lầm.

"Lão K đáng đời anh! không có việc gì lại tự nhiên đi so sánh cô ấy với phụ nữ có thai !"

Lý Băng hả hê nói, lão K hung dữ trừng mắt nhìn anh rồi xoay người đi vào phòng tắm.

Thượng Quan Quân Triết nhìn chằm chằm Thủy Nhi, Thủy Nhi cũng lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ngáp một cái sau đó ôm con gái của Trinh Tử lên.

"Bảo bối, mẹ nuôi đưa con trở về phòng đi ngủ!"

nói xong liền đi lên lầu!

Thượng Quan Quân Triết vẫn nhìn chằm chằm bóng dáng của cô, thấy cô ôm con gái của Trinh Tử liền sinh ra ảo giác đứa trẻ mà cô đang bế là con của mình!

Sính Đình liếc nhìn Thượng Quan Quân Triết, tức giận cảnh cáo: "hiện tại tâm tình của cô ấy thật không tốt, không nên chọc vào dù sao hai người cũng đã chia tay rồi!"

nói xong cũng bê bát đũa đi vào trong bếp, Mạc Thiên Kình vội vàng đi đến giúp một tay!

Thượng Quan Quân Triết liếc nhìn người trên lầu đã không thấy bóng dáng liền thở dài đi về phòng nghỉ ngơi!

"Bà xã. . . . . ."

"Đừng có gọi bà xã, Mạc Thiên Kình, anh chẳng qua cũng chỉ là cha của đứa bé mà thôi!"

Sính Đình vừa rửa bát, vừa nói. Nghĩ tới câu nói vừa rồi của lão K cô cũng có chút do dự có nên nói cho Mạc Thiên Kình chuyện Thủy Nhi không có bỏ đứa nhỏ hay không!

Mạc Thiên Kình ở phía sau ôm eo của cô dựa sát vào sau lưng quấy rầy:

"Bà xã à, anh rất lâu không có cái kia rồi !"

Giong nói mang theo chút nũng nịu hoàn toàn không giống như thượng tướng ngày thường, Sính Đình im lặng liếc mắt.

"Thứ nhất, không được gọi là bà xã, thứ hai không cần nói với em cái đó!"

Tức chết cô rồi mới có mấy ngày lại muốn nữa rồi !

Mấy ngày nay nếu không phải là công việc bù đầu, đoán chừng đã sớm nghĩ đến rồi?

"Được rồi, Đình Đình, anh muốn lên giường với em!"

Mạc Thiên Kình rất thẳng thắn tuyên bố lập tức liền bắt gặp vẻ mặt xem thường của Sính Đình!

Chương 146: Tối nay không cho phép động vào em!

Mạc Thiên Kình rất uất ức nhìn cô mím môi mỏng nói: "Đừng có dùng ánh mắt như thế mà nhìn anh không thì anh lại tưởng rằng em có hứng thú anh đấy? Mấy ngày nay anh đã không được khai trai rồi !"

Lời nói của Mạc Thiên Kình càng ngày càng thẳng thắn. Đoán chừng thiếu chút nữa đã mang suy nghĩ muốn cùng cô xxoo nói ra mồm rồi. Sính Đình tức giận nhìn anh chằm chằm, tập trung rửa bát, sắc mặt rất thối.

"Sính Đình để anh rửa cho em đi tắm trước đi một lát nữa anh lên ngay!"

Mạc Thiên Kình vội vàng lấy bát trong tay cô ở dưới vòi nước rửa sạch, rửa cực kỳ nghiêm túc.

Sính Đình tức giận trừng mắt liếc anh đột nhiên nhếch môi cười yếu ớt.

"Được rồi, tối nay sẽ ở cùng anh chẳng qua em có một điều kiện, anh cứ rửa xong đi lên rồi em sẽ nói!"

Sính Đình dặn dò xong liền đi ra phòng bếp, xoa xoa tay nhìn thấy Trinh Tử vẫn ngồi ở trên ghế xem TV nhưng không có nhìn thấy con gái của cô ấy đâu.

"Cục cưng đâu?"

Sính Đình đi tới ngồi xuống bên cạnh, Trinh Tử chỉ chỉ trên lầu: "Thủy Nhi đang bế! cô ấy hình như rất thích cục cưng!"

"Trinh Tử, tối nay có thể cho tôi mượn cục cưng một chút không?"

Sính Đình cười hì hì hỏi, Trinh Tử nhìn cô mặt tò mò: "cô mượn cục cưng làm gì?"

Sính Đình ghé vào bên tai cô nhỏ giọng nói Trinh Tử nghe xong nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc làm cô hơi ngượng ngùng.

"cô thật tính toán làm như vậy à?"

Ở trong lòng Trinh Tử cảm thấy Mạc Thiên Kình thật là đáng thương, Sính Đình rất nghiêm túc gật đầu Trinh Tử nhìn cô:

"thật ra thì thỉnh thoảng mấy lần vẫn là có thể, chỉ cần không làm quá thôi. hiện tại mỗi ngày anh ta đều phải xử lý rất nhiều việc rồi, cô làm như vậy thì buổi tối anh ta làm sao nghỉ ngơi được. Nếu như ngày mai đột nhiên có chuyện, mà anh ta lại bị mất ngủ, đến lúc đó thi hành nhiệm vụ làm sao thuận lợi được hay là chờ giải quyết chuyện này xong rồi hãy nói đi!"

Trinh Tử không phải là không cho cô mượn con gái, chỉ là một buổi tối mà cho đàn ông ở cùng với một đứa bé vừa đầy tháng thì quả thật chính là muốn mạng của bọn họ!

Sính Đình nhìn Trinh Tử, thấy cô ấy nói cũng đúng, thôi đành phải suy nghĩ biện pháp khác vậy!

Mắt nhìn trên lầu, không biết Thủy Nhi bây giờ thế nào!

"Hai người đang nói cái gì thế? Sính Đình, em không phải là nên đi lên tắm sao? Thế nào mà còn ở đây tán gẫu cái gì chứ ?"

Mạc Thiên Kình rửa bát xong ra ngoài đã nhìn thấy Sính Đình và Trinh Tử đang trò chuyện rôm rả, mở miệng hỏi.

Nhưng mà nếu như anh biết Sính Đình đang nghĩ biện pháp để tối nay anh không thể đụng vào cô thì không biết anh còn có tâm tình quan tâm như vậy hay không!

Sính Đình nhìn anh, người đàn ông này rõ ràng là mới từ phòng bếp đi ra ngoài sao mà cũng có thể đẹp trai như vậy, hơn nữa trên mặt còn mang theo một nụ cười mê người, sức quyến rũ quyến rũ rất rõ ràng làm cho cô rất không thoải mái.

Sính Đình cực kỳ khó chịu đi lên lầu hai, vừa định gõ cửa phòng của Thủy Nhi, đã nghe được giọng nói của Thượng Quan Quân Triết, đành phải nấp ở cửa nghe lén.

Thủy Nhi đem cục cưng đặt lên giường chơi đùa với nó, hai mắt cục cưng mở to nhìn cô, hoàn toàn không để ý đến Thượng Quan Quân Triết đang miệng đắng lưỡi khô đứng bên cạnh.

Cuối cùng hôm nay anh cũng thiếu kiên nhẫn leo cửa sổ đi vào phòng của cô.

cô cũng biết anh có này cái bản lãnh này cửa sổ đã khóa kỹ nhưng đối với anh đều không có tác dụng .

Chỉ là cô đã quyết định không để ý tới nữa cứ coi anh là không khí là được rồi!

"Thủy Nhi, em rất thích trẻ con sao?"

Thượng Quan Quân Triết chưa từ bỏ ý định hỏi, đây đã là câu thứ ba rồi. Nhưng mà cô ấy lại xem như anh không hiện hữu cũng hoàn toàn không nghe thấy lời của anh nói. Anh mặc dù cảm thấy rất ủy khuất nhưng vẫn không chịu buông tha.

"Thủy Nhi, em không nghe thấy anh hỏi sao?"

Giọng nói không khỏi lên hơi cao một chút, đầu Thủy Nhi cũng không có ngẩn lên lạnh nhạt nói:

"Nghe thấy!"

"Nghe thấy thì sao không trả lời anh?"

Thượng Quan Quân Triết nổi đóa, anh đã hỏi nhiều lần, cô nghe được nhưng lại không thèm nói một tiếng, xem anh như thằng ngốc mà đùa bỡn hay sao?

Thủy Nhi tiếp tục trêu chọc cục cưng rồi tức giận nói: "Anh nói nhỏ một chút đừng dọa đến cục cưng!"

thật là, lớn tiếng như vậy, cục cưng cũng bị anh dọa sợ đến sắp khóc!

"Vậy thì em phải trả lời anh!"

Thượng Quan Quân Triết uy hiếp nói, Thủy Nhi lạnh nhạt trả lời:

"Tôi làm sao phải trả lời anh, tôi thích hay không thích trẻ con không cần thiết phải nói cho anh biết. Đây là quyền riêng tư của tôi anh làm ơn nếu không có việc gì thì đi ra đi!"

Thủy Nhi nói xong liền ôm em bé chuẩn bị ngủ. Đứa trẻ này cô càng nhìn lại càng thích, không biết là cục cưng của cô có đáng yêu như vậy hay không!

Thủy Nhi đang suy nghĩ thì thấy đứa nhỏ ‘ oa oa ’ khóc lên, ngửi thấy một mùi hôi từ trên nó. Thủy Nhi cau mày mở trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra một cái tã giấy cọng thêm cả khăn ướt.

Thượng Quan bịt mũi, mùi thật là thối còn chưa kịp mở lời đã nhìn thấy Thủy Nhi đưa cho mình cái tã bẩn.

"Mang cái này vứt xuống thùng rác đi tiện thể đem thùng rác khác tới đây!"

". . . . . ."

Thượng Quan Quân Triết nhìn tã giấy bên trong đen thùi lùi ở trước mặt. Sao mà thối thế không biết, trong dạ dày liền thấy nôn nao vội vàng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo .

Thủy Nhi sửng sốt lát sau bên liền mỉm cười.

Lau sạch sẽ xong rồi lót bỉm cẩn thận sau đó liền đem tã giấy trên đât vứt vào thùng rác, rồi đi đến vệ sinh.

Cục cưng đã nín khóc, Thượng Quan Quân Triết sau khi nôn mửa lúc quay ra đã nhìn thấy Thủy Nhi nhắm mắt ôm đứa nhỏ nằm ở trên giường.

Định nói mấy câu nhưng nhìn thấy cô đã ngủ tuy rất muốn ở lại nhưng lại không tìm được lý do gì nên đành phải đi ra.

Thượng Quan Quân Triết vừa đi khỏi, Thủy Nhi liền mở mắt ra cũng không biết vì sao mình lại chảy nước mắt. Thấy anh đến hỏi cô chuyện của đứa nhỏ, cô cũng không ngờ rằng mình vẫn còn để ý đến anh như vậy.

Có lẽ ở trong lòng của anh đứa bé vẫn luôn rất quan trọng, so với cô còn quan trọng hơn.

Thủy Nhi đã sớm pha sữa bột cho cục cưng uống, nhìn cái miệng nhỏ nhắn cố gắng mút sữa thì tâm tình của cô cũng khá hơn nhiều.

Sính Đình nấp ở cửa nghe một lúc sau đó lại không nghe được âm thanh ở bên trong đành không cam lòng quay về phòng.

Mạc Thiên Kình đã tắm xong trên người chỉ quấn độc cái khăn tắm, nở nụ cười hấp dẫn mê người trên gương mặt tuấn tú . Dáng người to lớn của anh làm cho người ta phát sinh những ý nghĩ kỳ quái nhưng mà tất cả những thứ đó đều bị Sính Đình coi thường.

Nản lòng thất vọng ngồi ở trên giường, cầm điều khiển ti vi bật lung tung.

"Em làm sao vậy? đang bị mất hứng?"

Mạc Thiên Kình đi tới ngồi xuống bên cạnh cô, Sính Đình nhìn anh sau đó lại tiếp tục trầm mặc.

Mạc Thiên Kình nhìn cô như vậy càng thêm cảm thấy có cái gì không đúng!

"Sính Đình, em có chuyện giấu anh phải không?"

Sính Đình thở dài, nhìn Mạc Thiên Kình.

"Nếu như mà em có chuyện lừa gạt anh thì anh có giận em không?"

"Vậy phải để xem chuyện gì đã, nếu như là chuyện rất nghiêm trọng thì anh sẽ tức giận!"

Mạc Thiên Kình sưng mặt nhìn cô. Sính Đình cũng tức giận nhìn anh chằm chằm.

"Anh mà dám tức giận, em hiện tại sẽ không nói cho anh!"

cô còn tưởng anh sẽ nói là không có việc gì, anh sẽ tha thứ cho em chứ!

#78

Chương 147: Mạc Thiên Kình, anh làm gì đấy!

"nói đùa phải không, em thật sự có chuyện giấu anh sao?"

Mạc Thiên Kình không ngờ cô thật sự có chuyện giấu mình. Nhìn mặt cô hình như rất phiền não làm cho anh không khỏi tò mò, đến tột cùng là cô đang giấu mình chuyện gì!

"Loại chuyện như vậy sao có thể mang ra nói đùa được!" Sính Đình tức giận mắng, Mạc Thiên Kình liền ôm lấy cô.

"đi tắm rửa trước đã, chờ em tắm xong, tâm tình bình tĩnh rồi thì anh sẽ từ từ nghe em nói!"

Mạc Thiên Kình nhìn cô nhẹ nhàng khuyên nhủ. Hình ảnh thượng tướng uy phong lừng lẫy coi như là hoàn toàn bại dưới tay của cô rồi !

"Ừm! Nhưng mà anh phải tắm cho em!"

Sính Đình như một nữ vương truyền lệnh xuống. trên mặt Mạc Thiên Kình lập tức tỏ ra vui mừng, sau đó lại nghe thấy giọng nói không vui của cô cất lên:

"Bây giờ tâm tình của em thật không tốt, anh không được xxoo với em. Tối nay anh phải nghe em nói hết, nếu không em sẽ không ngủ được. Em mà không ngủ được thì cục cưng cũng sẽ không ngủ được, cục cưng không ngủ được, sẽ náo động. . . . . ."

"Cục cưng vì sao lại không ngủ được?"

Mạc Thiên Kình rất buồn bực nhìn bụng nhỏ đang nhô ra của cô. Cục cưng mới có ba tháng mà lại không ngủ được, cứ coi như là như vậy đi nhưng làm sao mà cô lại biết được!

"Thế nào, anh không tin sao!"

Sính Đình rất không vui hỏi, Mạc Thiên Kình liền vội vàng lắc đầu: "Sao lại không chứ! Anh đương nhiên tin! Em tự đi hay là muốn anh bế vào!"

không làm thì cũng không vấn đề gì dù sao cũng không phải chỉ có một đêm nay. nói không chừng ngày mai tâm tình tốt lên anh còn có thể làm mấy lần !

Sau khi tìm niềm vui trong đau khổ liền dìu Sính Đình đi vào phòng tắm, Mạc Thiên Kình giúp cô xả đầy nước, Sính Đình cởi hết quần áo xong liền bước vào.

Mùi sữa tắm thơm ngát, bọt xà phòng che lấp thân thể trắng nõn như ẩn như hiện, khiến Mạc Thiên Kình thấy như đang bị hành hạ, cô rõ ràng là đang hành hạ anh.

nói thế nào thì anh cũng là một người đàn ông bình thường lại ở chỗ này phục vụ cô tắm, bàn tay chạm vào da thịt mịn màng, toàn thân liền chấn động run rẩy dưới bụng lập tức nổi lên phản ứng.

Sính Đình cũng không chú ý lắm đến việc này. cô đang nghĩ có nên nói cho anh biết chuyện liên quan đến đứa con của Thượng Quan Quân Triết hay không mà Mạc Thiên Kình có đồng ý giữ bí mật hay không.

Mới vừa nãy nghe Thượng Quan Quân Triết nói, lại thêm quan sát mấy ngày vừa qua thì cô cảm thấy anh hình như có tình cảm với Thủy Nhi.

Mặc dù trên miệng luôn hỏi đứa bé nhưng cũng cảm nhận được sự quan tâm của anh ta dành cho cô ấy.

"Mạc Thiên Kình, chỗ đó không cần phải tắm lâu như vậy!"

đang suy nghĩ thì trên người tự dưng truyền đến cảm giác run rẩy tê tê, Sính Đình nhìn ra thì phát hiện tay Mạc Thiên Kình lại cư nhiên ở giữa chân của cô mà kỳ cọ, tức giận mặt đỏ rần!

Quay đầu lại nhìn anh, quả nhiên trên mặt đầy vẻ hưởng thụ, khăn tắm cũng rơi trên mặt đất từ bao giờ một tay đang nắm tiểu đệ đệ hùng dũng vuốt vuốt, hoàn toàn không có nghe thấy lời của cô.

"Mạc Thiên Kình, anh đúng là quá hạ lưu rồi!"

Sính Đình không nhịn được mắng, Mạc Thiên Kình liền mở mắt ra rất uất ức nói:

"Em không cho anh...anh chỉ có thể tự mình giải quyết, như vậy mà em cũng cảm thấy hạ lưu sao?"

Sính Đình nhìn mặt anh uất ức thì thở dài: "Chờ em tắm xong, chúng ta sẽ lên giường!"

"thật!"

Mạc Thiên Kình nghe cô nói lập tức cho lau sạch sẽ người cô rồi bế vào giường.

Sính Đình mới nằm xuống thì bị Mạc Thiên Kình như hổ đói đè lên trên người. Môi cũng phủ lên điên cuồng hôn, cái vật cứng rắn chạm vào bụng khiến cô rất khó chịu.

Sính Đình bị anh hôn đến thần trí mơ hồ, chỉ cảm thấy một cỗ cứng rắn tiến vào trong cơ thể mình vừa bá đạo lại mang theo êm ái, điên cuồng va chạm phát ra cả tiếng vang.

"Ưhm. . . . . ."

Sính Đình không nhịn được kêu lên, Mạc Thiên Kình càng thêm nhanh, thở hổn hển, đánh thẳng vào, bên trong căn phòng vang lên âm thanh mập mờ khiến người ta xấu hổ.

"Sính Đình, anh còn muốn!"

Mạc Thiên Kình vừa nói vừa chạy nước rút, cảm thụ cô đang ôm anh thật chặt lại càng thêm gắng sức.

"Ưhm. . . . . . A. . . . . . Mạc Thiên Kình. . . . . . Chậm. . . . . . Chậm một chút. . . . . ."

Sính Đình sắp không chịu nổi, một luồng cao triều xông thẳng lên làm cho cô sắp không duy trì nổi!

Mạc Thiên Kình cũng không có dừng lại, va chạm càng thêm nhanh, Sính Đình kêu càng thêm lớn tiếng, lúc cảm giác mình sắp chết đi thì liền thấy anh gầm nhẹ một tiếng, nặng nề nằm ở trên người cô thở hồng hộc .

Sính Đình cũng rất kích động, cả người run rẩy toát ra hơi thở hoan ái. Sau khi cô và Mạc Thiên Kình kết hợp, nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng, trên mặt càng thêm ửng hồng.

"Mạc Thiên Kình, anh nói xem bây giờ còn có có thể mang thai không?"

Bọn họ bây giờ làm vậy không biết sẽ có thêm một đứa bé nữa đi vào hay không?

Chắc là không thể có chuyện như vậy?

Mạc Thiên Kình nghe cô nói, cảm thấy buồn cười.

Ôm cô xuống giường đi vào phòng tắm, sau khi tắm rửa sạch sẽ xong liền ra ngoài, nằm ở trên giường xem ti vi.

"sẽ không đâu, nếu như vậy thì sau khi mang thai chẳng phải là không thể làm chuyện này sao!"

"Cũng đúng, chẳng qua em có chút ngạc nhiên, đàn ông vô sinh là như thế nào?"

Sính Đình đối với mấy chuyện này hiểu biết rất ít, chỉ thấy trên TV quảng cáo nói đàn ông cũng sẽ bị vô sinh.


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60
Phan_61
Phan_62
Phan_63
Phan_64
Phan_65
Phan_66
Phan_67
Phan_68
Phan_69
Phan_70
Phan_71
Phan_72
Phan_73
Phan_74
Phan_75
Phan_76
Phan_77
Phan_78
Phan_79
Phan_80
Phan_81
Phan_82
Phan_83
Phan_84
Phan_85
Phan_86
Phan_87
Phan_88
Phan_89
Phan_90
Phan_91
Phan_92
Phan_93
Phan_94
Phan_95
Phan_96
Phan_97
Phan_98
Phan_99
Phan_100
Phan_101
Phan_102 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .